Võ Thị Kim Loan
Thành viên Wikipedia tiếng Việt
sửaMừng Ngày Valentine
sửaLoan xin chúc tất cả các thành viên của wiki sẽ ấm áp và hạnh phúc bên cạnh một nửa của mình. Nhân dịp đặc biệt này, Loan xin tặng tất cả mọi người 3 bài thơ về tình yêu. Cả 3 bài thơ đều mang một những sắc thái, những cung bậc khác nhau trong tình yêu. Chúng ta hãy cùng thưởng thức và suy ngẫm nha.
- Con Còng Gió
- Nguyễn Quang Hà
- Con còng gió và em tinh nghịch như nhau
- Hai đứa chơi trò đuổi bắt
- Còng ranh mãnh biết mình thua sức
- Nó lừa em bằng lối chạy chữ chi[1]
- Cuộc đuổi săn trên bãi cát phẳng lì
- Chạy tới, chạy lui, em vồ cứ trật
- Còng nín thở nép vào màu cát
- Giương đôi mắt tròn trêu ngươi
- Anh nhìn em không nín được cười
- Còng gió giật mình biến vào sóng
- Cát trên tay em rơi như từng giọt nắng
- Mất còng rồi em rượt bắt đền anh
- Ôi con còng gió, con còng gió biển xanh
- Đang vô cớ bỗng thành kỷ niệm
- Phút cảm nhận nỗi niềm xao xuyến
- Nhìn vào đâu chẳng thấy lung linh
Anh yêu cuộc đời và yêu biển mênh mông
- Anh yêu em săn còng trên cát
- Bắt chước còng, em cũng chạy chữ chi[2]
- Nhưng em không lao vào ngọn sóng biến đi
- Bao giờ em cũng để cho anh bắt được
- Con còng gió trên bờ biển biếc
- Giương mắt tròn không hiểu vì sao?!
P/S: Tôi chợt nghĩ ngàn năm nữa, con cháu mấy đời của con còng gió cũng chẳng hiểu vì sao
Ghi chú: “Chữ chi” trong chữ Nho có hình tương tự như chữ (Z), nhưng có thêm bộ đầu
Bài thứ II:
- Mỵ Châu
- Vương Trọng
- Khi quay lại chém con sau yên ngựa
- An Dương Vương, người đã suy nghĩ gì?
- Hay cùng đường ai cũng là giặc cả
- Và nghe lời mách bảo của Kim Quy
- Kẻ thù ở sau lưng, dù lời thần đi nữa
- Người phải trông bằng đôi mắt của mình
- Công chúa Mỵ Châu nép sau Vua cha run sợ
- Khi nửa trời khói lửa binh đao
- Lông ngỗng rơi, lông ngỗng rơi trắng lối
- Dứt áo như dứt thịt da mình
- Phút ly lọan, chàng đâu chẳng tới
- Trọng Thủy ơi! Thiếp đã xa thành
- Nước mắt rơi xoay tròn cơn gió
- Lưng cha cùng lưng ngựa đẫm mồ hôi
- Lông ngỗng hết, thiếp sẽ rời lưng ngựa
- Làm chiếc lông cuối cùng đợi chàng đấy, chàng ơi
- Và bất ngờ An Dương Vương quay lại
- Tưởng có lời an ủi của Vua cha
- Mỵ Châu ngẩng mặt nhìn chờ đợi
- Từ trời cao một đường kiếm sáng lòa
- Không phải lông ngỗng rơi, mà đầu lăn xuống đất
- Nằm cuối đường như dấu chấm câu...
- Sao bị chém, Mỵ Châu không hề biết
- Máu tụ thành sỏi đỏ đất hoang châu
- Đã là Vua lại có thần mách bảo
- Tưởng sáng suốt hai lần và công lý gấp đôi
- Mà người chết không hiểu vì sao mình chết
- Thì hồn oan còn đập cửa muôn đời
- Mấy ngàn năm dâu bể lỡ bồi
- Lúc bình yên và cả khi giặc giã
- Xin đừng trách Mỵ Châu thêm nữa
- Yêu chân thành thật có tội gì đâu
- (1943)
- Bài thơ thứ III
- Giữa Đêm
- Hoàng Gia Cương
- Em nỡ lòng nào cứ giận anh
- Cái giường mét rưỡi hóa mông mênh
- Cái chăn thừa giữa hai bên thiếu
- Và mấy tấc lòng cứ chông chênh
- Vẫn biết làm thơ chẳng sẵn tiền
- Nhưng vì nghiệp chướng nợ tiền duyên
- Đã theo kỷ thuật theo khoa học
- Mà cứ làm thơ… thế mới điên
- Lỗi của anh là lỗi trái tim
- Yêu thơ như yêu vợ ít yêu tiền
- Giữa đêm thao thức- thơ- quên ngủ
- Để khổ mắt em chói ánh đèn
- Họ bảo nhà thơ “chậm” với “gàn”
- Ừ thì anh nhận chẳng kêu oan
- Khi trầm, khi hứng, khi đờ đẫn
- Dở dở ông đồ,dở dở quan
- Anh viết thơ rồi để đấy chơi
- Chẳng luồn, chẳng lách, chẳng ai mời
- Ba nghìn năm nữa em đâu biết
- Có kẻ đi tìm lúc rỗi hơi!
- Em giận nên anh phải giải bày
- Người chê thơ dở, kẻ khen hay
- Thơ như bầu rượu men đời ủ
- Đắng, ngọt, chua, nồng… cuộc tỉnh say
- Thôi nhé! Chắc em bớt giận rồi
- Còn anh tạm gác mấy vần thơ
- Nửa đêm giờ tý canh ba nhỉ?
- Đâu chỉ nhà thơ cũng khối người?!
Chúc Mừng Năm Mới 2009
sửaLoan thân chúc tất cả thành viên của wiki một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý, thành công trong cuộc sống... Bây giờ là...10h.... thời khắc sắp đến giao thừa...Loan xin gửi tặng các bạn một bài thơ khá đặc biệt, có một không hai,"vô tiền khoáng hậu"...Sở dĩ tôi quảng cáo như vậy là vì bài thơ này có đến 8 cách đọc khác nhau...Chúng ta cùng vừa đọc vừa đợi đến giao thừa nha.
Cảnh Xuân
Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xuân biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười
1. Cách đọc thứ nhất là đọc xuôi, bình thường:
"Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xuân biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười".
2. Cách đọc thứ hai, là đọc ngược từ phải sang trái và từ dưới lên:
"Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa
Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta"
3. Cách đọc thứ ba, là đọc xuôi như cách đọc thứ nhất, nhưng mỗi câu thơ bỏ hai từ đầu:
"Cảnh xuân ánh sáng ngời
Thơ rượu chén đầy vơi
Giậu trúc cành xanh biếc
Hương xuân sắc thắm tươi
Khách chờ sông lặng sóng
Thuyền đợi bến đông người
Tiếng hát đàn trầm bổng
Bóng ai mắt mỉm cười"
4. Cách đọc thứ tư, là đọc ngược từ phải sang trái, từ dưới đọc lên, mỗi câu thơ lại bỏ hai từ cuối:
"Mắt ai bóng thướt tha
Đàn hát tiếng ngân xa
Bến đợi thuyền xuôi ngược
Sông chờ khách lại qua
Sắc xuân hương quyện lá
Cành trúc giậu cài hoa
Chén rượu thơ vui thú
Ánh xuân cảnh mến ta"
5. Cách đọc thứ năm là đọc ngược từ phải sang trái, mỗi câu bỏ ba từ đầu:
"Cười mỉm mắt ai
Bổng trầm đàn hát
Người đông bến đợi
Sóng lặng sông chờ
Tươi thắm sắc xuân
Biếc xanh cành trúc
Vơi đầy chén rượu
Ngời sáng ánh xuân"
6. Cách đọc thứ sáu, là đọc xuôi, mỗi câu bỏ 3 từ cuối:
"Ta mến cảnh xuân
Thú vui thơ rượu
Hoa cài giậu trúc
Lá quyện hương xuân
Qua lại khách chờ
Ngược xuôi thuyền đợi
Xa ngân tiếng hát
Tha thướt bóng ai"
7. Cách đọc thứ bảy, là đọc xuôi, mỗi câu thơ bỏ bốn chữ đầu:
"Ánh sáng ngời
Chén đầy vơi
Cành xanh biếc
Sắc thắm tươi
Sông lặng sóng
Bến đông người
Đàn trầm bổng
Mắt mỉm cười"
8. Còn cách đọc thứ tám, là đọc ngược từ dưới lên, mỗi câu lại bỏ bốn từ cuối:
Bóng thướt tha
Tiếng ngân nga
Thuyền xuôi ngược
Khách lại qua
Hương quyện lá
Giậu cài hoa
Thơ vui thú
Cảnh mến ta"