Matteo Renzi (tiếng Ý phát âm: [mattɛo rɛntsi]; sinh ngày 11 tháng 1 năm 1975) là một chính trị gia người Ý. Ông là Thị trưởng thành phố Firenze từ năm 2009 và bí thư của Đảng Dân chủ kể từ năm 2013. Ông đã từng là Chủ tịch tỉnh Firenze giai đoạn 2004-2009[1][2]. Ngày 17 tháng 2 năm 2014, Tổng thống Giorgio Napolitano yêu cầu ông thành lập chính phủ mới.

Matteo Renzi
Thủ tướng thứ 56 của Ý
Nhiệm kỳ
22 tháng 2 năm 2014 – 12 tháng 12 năm 2016
2 năm, 294 ngày
Tổng thốngGiorgio Napolitano
Sergio Mattarella
Tiền nhiệmEnrico Letta
Kế nhiệmPaolo Gentiloni
Bí thư Đảng Dân chủ
Nhiệm kỳ
7 tháng 5 năm 2017 – 12 tháng 3 năm 2018
309 ngày
Phó Bí thưMaurizio Martina
Tiền nhiệmMatteo Orfini (Quyền)
Kế nhiệmMaurizio Martina (Quyền)
Nhiệm kỳ
15 tháng 12 năm 2013 – 19 tháng 2 năm 2017
3 năm, 66 ngày
Phó Bí thưLorenzo Guerini
Debora Serracchiani
Tiền nhiệmGuglielmo Epifani
Kế nhiệmMatteo Orfini (Quyền)
Thượng Nghị sĩ
Nhiệm kỳ
23 tháng 3 năm 2018 –
6 năm, 280 ngày
Khu bầu cửFlorence
Thị trưởng Florence
Nhiệm kỳ
22 tháng 6 năm 2009 – 24 tháng 3 năm 2014
4 năm, 275 ngày
Tiền nhiệmLeonardo Domenici
Kế nhiệmDario Nardella
Chủ tịch Tỉnh Florence
Nhiệm kỳ
14 tháng 6 năm 2004 – 22 tháng 6 năm 2009
5 năm, 8 ngày
Tiền nhiệmMichele Gesualdi
Kế nhiệmAndrea Barducci
Thông tin cá nhân
Sinh11 tháng 1 năm 1975 (49 tuổi)
Florence, Toscana, Ý
Đảng chính trịĐảng Nhân dân (1996–2002)
The Daisy (2002–2007)
Đảng Dân chủ (2007–nay)
Phối ngẫu
Agnese Landini (cưới 1999)
Con cái3
Alma materĐại học Florence
Chữ ký
WebsiteOfficial website

Ông nhậm chức thủ tướng Ý ngày 22/2/2014.

Renzi tuyên bố từ chức Thủ tướng vào ngày 05 tháng 12 năm 2016 sau thất bại trong cuộc trưng cầu dân ý hiến pháp Italia năm 2016. Ông ta theo dự kiến sẽ vẫn là người lãnh đạo của Đảng Dân chủ Ý.[3][4] Tổng thống Ý Sergio Mattarella cùng ngày đã yêu cầu ông ở lại cho tới khi ngân sách quốc gia Ý 2017 được quốc hội thông qua, hạn chót là cuối tháng 12.[5]

Tiểu sử

sửa

Renzi sinh ra tại Firenze vào năm 1975. Ông đã tốt nghiệp ngành luật tại Đại học Firenze. Ông gia nhập Đảng Nhân dân Ý vào năm 1996, và trở thành bí thư tỉnh vào năm 1999. Ông được bầu làm chủ tịch tỉnh Firenze tháng 6 năm 2004 với 59% phiếu bầu, với tư cách là ứng viên liên minh trung tả. Sau năm năm làm chủ tịch tỉnh Firenze, Renzi tuyên bố rằng ông sẽ chạy đua tranh cử chức thị trưởng thành phố Firenze. Ngày 9 tháng 6 năm 2009, Renzi, lúc đó là một đảng viên viên của Đảng Dân chủ, đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử chức thị trưởng Firenze với 48% phiếu bầu so với đối thủ là 32% phiếu bầu.

Il Rottamatore

sửa

Matteo Renzi tự gọi mình là „rottamatore"[6] (tiếng Ý từ động từ rottamare: „phế thải", „đổi những cái xưa cũ"). Cái tên này ông có được, vì ý định muốn thay thế cả giới chính trị gia già nua, mà bị đa số dân chúng Ý cho là tham nhũng, vô dụng. Việc ông sẽ trở thành thủ tướng Ý được nhiều người quan sát cho rằng đây là một việc thay đổi thế hệ rất cần thiết cho nước Ý. Hiện tại trong số những chính trị gia Ý ông được ưa chuộng nhất. Ông tự cho mình là có nhiều hoài bão,[7] tuy nhiên cũng được xem là một lãnh tụ ôn hòa, phía giữa, công giáo và coi trọng phần nào truyền thống[8]

Thủ tướng Ý

sửa

Matteo Renzi nhậm chức thủ tướng Ý ngày 22/2/2014.
Nội các của ông có nhiều điểm đặc biệt về thống kê:
Renzi là một thủ tướng trẻ nhất nước Ý và cả Liên hiệp Âu châu. Phân nửa nội các của ông là phụ nữ (8 trong số 16 là bộ trưởng nữ), Ngoại trưởng Ý Federica Mogherini, 40 tuổi, là ngoại trưởng Ý trẻ nhất từ trước tới giờ. Nội các này tính tuổi trung bình 47,8 cũng chiếm kỷ lục Ý.[9]

Renzi tuyên bố từ chức Thủ tướng vào ngày 05 tháng 12 năm 2016 sau thất bại trong cuộc trưng cầu dân ý hiến pháp Italia năm 2016. Ông ta theo dự kiến sẽ vẫn là người lãnh đạo của Đảng Dân chủ Ý.

Tham khảo

sửa
  1. ^ “Elezioni Comunali Turno di ballottaggio 21–22 giugno 2009”. Comune di Firenze. 2009. Bản gốc lưu trữ ngày 18 tháng 10 năm 2013. Truy cập 2011. Kiểm tra giá trị ngày tháng trong: |access-date= (trợ giúp)
  2. ^ Roe, Alex. “Matteo Renzi takes Florence”. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 11 năm 2017. Truy cập ngày 25 tháng 6 năm 2009.
  3. ^ Reuters (ngày 5 tháng 12 năm 2016). “Euro slumps as Renzi vows to quit after Italy referendum loss”. www.atimes.com. Bản gốc lưu trữ ngày 6 tháng 12 năm 2016. Truy cập ngày 5 tháng 12 năm 2016.
  4. ^ Goldman, David P. (ngày 5 tháng 12 năm 2016). “It's not the end of the world, just the end of Matteo Renzi”. www.atimes.com. Bản gốc lưu trữ ngày 6 tháng 12 năm 2016. Truy cập ngày 5 tháng 12 năm 2016.
  5. ^ “Renzi soll noch ein bisschen bleiben”. www.spiegel.de. ngày 5 tháng 12 năm 2016.
  6. ^ “Matteo Renzi Il rottamatore del Pd (I Saggi) (Italian Edition) eBook: David Allegranti, Paolo Ermini: Amazon.ca: Kindle Store”. Truy cập 23 tháng 10 năm 2015.
  7. ^ Profile: Florence mayor Matteo Renzi BBC Europe Online, 13. Februar 2014
  8. ^ Matteo Renzi will zum italienischen Premier aufsteigen Salzburger Nachrichten Online, 14. Februar 2014
  9. ^ Italiens neues Kabinett: Renzis Damenwahl Spiegel Online, 22 tháng 2 năm 2014
Tiền nhiệm:
Enrico Letta
Thủ tướng Ý
2014 - 2016
Kế nhiệm:
Paolo Gentiloni