Mẫn đế
trang định hướng Wikimedia
Mẫn Đế (chữ Hán: 愍帝 hay 閔帝 hoặc 湣帝) cùng với Hiếu Mẫn Đế là thụy hiệu của một số vị quân chủ phương Đông. Các vị vua Mẫn Đế thường phải chịu sự nhục nhã và ưu uất đến chết vào những năm tháng cuối đời.
Danh sách Mẫn Đế (湣帝)
sửa- Tề Mẫn vương (tự xưng là Đông Đế vài tháng rồi quay trở lại tước Vương)
Danh sách Mẫn Đế (愍帝)
sửa- Hán Mẫn Đế
- Đông Hán Hiếu Mẫn Đế, có thụy hiệu khác là Hiến Đế.
- Tây Tấn Mẫn Đế, gọi tắt theo thụy hiệu thật là Hiếu Mẫn Đế.
- Ngũ Hồ thập lục quốc Hậu Yên Huệ Mẫn Đế.
- Minh Mẫn Đế, có các thụy hiệu là Liệt Đế và Hiếu Đoan Đế.
- Việt Nam Lê triều Lê Mẫn Đế (còn có các thụy hiệu khác là: Xuất Đế và Nghị Đế)
- Hậu Mãn Châu Mẫn Đế (truy tôn, có các thụy hiệu khác là Tốn Đế và Tương Đế)
Danh sách Mẫn Đế (閔帝)
sửa- Lương Mẫn Đế
- Bắc Ngụy Tiết Mẫn Đế (còn gọi là Tiền Phế Đế hoặc Quảng Lăng Vương)
- Tùy Mẫn Đế (có các thụy hiệu khác là Dạng Đế hoặc Minh Đế)
- Hậu Đường Mẫn Đế
- Kim Mẫn Đế (có thụy hiệu khác Trang Đế)