Kannabhorn Bejaratana
Bài viết này là một bản dịch thô từ ngôn ngữ khác. Đây có thể là kết quả của máy tính hoặc của người chưa thông thạo dịch thuật. |
Bài này không có nguồn tham khảo nào. |
Bài viết hoặc đoạn này có văn phong hay cách dùng từ không phù hợp với văn phong bách khoa. |
Kannabhorn Bejaratana (tiếng Thái: กรรณาภรณ์เพ็ชรรัตน์; RTGS: Kannaphonphetcharat; Tháng Tám 12, 1878 - 31 Tháng 5 năm 1880), là công chúa của Xiêm La (tiền thân của Thái Lan). Cô là một thành viên của gia đình Hoàng gia Xiêm, là con gái của vua Chulalongkorn (Rama V). Tên đầy đủ của cô được đặt từ cha cô là Kannabhorn Bejaratana Sohbhandasaniyalak Akaravorarajakumari (tiếng Thái: กรรณาภรณ์เพ็ชรรัตน์โสภางคทัศนิยลักษณ์ อรรควรราชกุมารี; RTGS: Kannaphonphetcharat Sophangthatsaniyalak Akkhaworaratchakumari)
Kannabhorn Bejaratana | |||||
---|---|---|---|---|---|
Công chúa Xiêm | |||||
Công chúa Kannabhorn Bejaratana với mẹ của cô ấy, hoàng hậu Sunandha Kumariratana | |||||
Thông tin chung | |||||
Sinh | Grand Palace, Bangkok, Siam | 12 tháng 8 năm 1878||||
Mất | 31 tháng 5 năm 1880 Pak Kret, Nonthaburi, Xiêm | (1 tuổi)||||
| |||||
Hoàng tộc | Chakri | ||||
Thân phụ | Chulalongkorn (Rama V) | ||||
Thân mẫu | Sunandha Kumariratana |
Mẹ cô là vương hậu Sunandha Kumariratana, vương hậu, người chị và người em họ của vua Chulalongkorn. Bà chết với mẹ và anh chị em chưa sinh của mình khi chiếc thuyền hoàng gia bị lật trong khi trên đường đến Bang Pa-In Royal Palace (Cung điện mùa hè). Sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến người hầu có mặt ở đó cực kỳ hoảng loạn. Còn Hoàng hậu Sunandha Kumariratana thì liên tục vùng vẫy kêu cứu vì họ vốn không hề biết bơi còn Công chúa Kannabhorn Bejaratana khi ấy chỉ mới 2 tuổi.
Những người hầu được giao nhiệm vụ bảo vệ và hầu hạ cho Hoàng hậu Sunandha lẫn Công chúa Kannabhorn khi ấy chỉ biết la hét rồi hoảng loạn chạy khắp nơi để tìm người giúp đỡ, nhưng không ai trong số họ nghĩ đến việc nhảy xuống hồ để cứu chủ nhân của mình. Vì từ khi còn nhỏ những người hầu này đã được dạy rằng, trong bất cứ trường hợp nào cũng không được chạm vào thân thể của người trong hoàng tộc. Chỉ cần bất cẩn hay vô ý, điều duy nhất mà họ nhận được là sự trừng phạt và hành hạ của hoàng gia, cho đến khi chết mới thôi. Chính vì vậy những người hầu này đã lựa chọn bảo vệ bản thân mình thay vì cứu Hoàng hậu Sunandha Kumariratana và công chúa. Kết quả là cả Hoàng hậu Sunandha Kumariratana lẫn Công chúa Kannabhorn Bejaratana dần dần chìm xuống đáy hồ trong sự chứng kiến và bất lực của hàng chục người hầu đang đứng vây quanh hồ. Khi ấy Hoàng hậu Sunandha Kumariratana chỉ mới 20 tuổi và đang mang thai. Điều trùng hợp là chính cha của Hoàng hậu Sunandha Kumariratana - Vua Rama IV - là người đã cho xây dựng lại cung điện mùa hè Bang Pa-In sau khi nó bị người Miến Điện xâm chiếm, phá hủy và bỏ hoang suốt một thế kỷ.
Cái chết của Hoàng hậu Sunandha Kumariratana, con gái Kannabhorn Bejaratana cùng người con trai chưa kịp chào đời là cú sốc rất lớn với Vua Chulalongkorn. Sau khi tống giam những người hầu chứng kiến cái chết của Hoàng hậu, ông đã cho người lập đền thờ để tưởng niệm vợ và các con trong khu vườn ở Cung điện mùa hè. Cũng vì nỗi đau mất vợ mất con cùng một lúc đã khiến ông quyết định bãi bỏ rất nhiều lệnh cấm bao gồm quy định không được đụng chạm vào người trong hoàng tộc vì không muốn con cháu sau này của mình cũng gặp phải tai nạn thương tâm như thế.
Tổ tiên
sửaTổ tiên của Kannabhorn Bejaratana | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
|