Giulio Andreotti (tiếng Ý: [ʤu ː ljo andreɔtti], 14 tháng 1 năm 1919 - 06 tháng 5 năm 2013) là một chính trị gia Ý của Đảng Dân chủ Thiên Chúa giáo ôn hòa. Ông từng là Thủ tướng thứ 41 của Ý từ năm 1972 đến năm 1973, từ năm 1976 đến năm 1979, và từ năm 1989 đến năm 1992. Ông cũng từng làm Bộ trưởng Bộ Nội vụ (năm 1954 và năm 1978), Bộ trưởng Bộ Quốc phòng (1959-1966 và 1974) và Bộ trưởng Bộ Ngoại giao (1983-1989) và là một thượng nghị sĩ suốt đời từ năm 1991 cho đến khi ông qua đời vào năm 2013. Ông cũng là một nhà báo và tác gia. Ông nắm giữ chức Bộ trưởng Bộ Nội vụ khi ông mới 34 tuổi, trở thành vị Bộ trưởng trẻ nhất trong lịch sử Ý.

Giulio Andreotti
Thủ tướng thứ 41 của Ý
Nhiệm kỳ
22 tháng 7 năm 1989 – 28 tháng 6 năm 1992
Tổng thốngFrancesco Cossiga
Phó Thủ tướngClaudio Martelli
Tiền nhiệmCiriaco De Mita
Kế nhiệmGiuliano Amato
Nhiệm kỳ
29 tháng 7 năm 1976 – 4 tháng 8 năm 1979
Tổng thốngGiovanni Leone
Sandro Pertini
Phó Thủ tướngUgo La Malfa
Tiền nhiệmAldo Moro
Kế nhiệmFrancesco Cossiga
Nhiệm kỳ
17 tháng 2 năm 1972 – 7 tháng 7 năm 1973
Tổng thốngGiovanni Leone
Tiền nhiệmEmilio Colombo
Kế nhiệmMariano Rumor
Bộ trưởng Văn hoá và Môi trường
Nhiệm kỳ
12 tháng 4 năm 1991 – 28 tháng 6 năm 1992
Thủ tướngBản thân
Tiền nhiệmFerdinando Facchiano
Kế nhiệmAlberto Ronchey
Minister of State Participation
Nhiệm kỳ
26 tháng 12 năm 1990 – 28 tháng 6 năm 1992
Thủ tướngBản thân
Tiền nhiệmFranco Piga
Kế nhiệmGiuseppe Guarino
Bộ trưởng Ngoại giao
Nhiệm kỳ
4 tháng 8 năm 1983 – 22 tháng 7 năm 1989
Thủ tướngBettino Craxi
Amintore Fanfani
Giovanni Goria
Ciriaco de Mita
Tiền nhiệmEmilio Colombo
Kế nhiệmGianni De Michelis
Bộ trưởng Nội vụ
Nhiệm kỳ
11 tháng 5 năm 1978 – 13 tháng 6 năm 1978
Thủ tướngBản thân
Tiền nhiệmFrancesco Cossiga
Kế nhiệmVirginio Rognoni
Nhiệm kỳ
18 tháng 1 năm 1954 – 8 tháng 2 năm 1954
Thủ tướngAmintore Fanfani
Tiền nhiệmAmintore Fanfani
Kế nhiệmMario Scelba
Bộ trưởng Kế hoạch và Ngân quỹ
Nhiệm kỳ
23 tháng 11 năm 1974 – 29 tháng 7 năm 1976
Thủ tướngAldo Moro
Tiền nhiệmAntonio Giolitti
Kế nhiệmTommaso Morlino
Bộ trưởng Quốc phòng
Nhiệm kỳ
14 tháng 3 năm 1974 – 23 tháng 11 năm 1974
Thủ tướngMariano Rumor
Tiền nhiệmMario Tanassi
Kế nhiệmArnaldo Forlani
Nhiệm kỳ
15 tháng 2 năm 1959 – 23 tháng 2 năm 1966
Thủ tướngAntonio Segni
Fernando Tambroni
Amintore Fanfani
Giovanni Leone
Aldo Moro
Tiền nhiệmAntonio Segni
Kế nhiệmRoberto Tremelloni
Bộ trưởng Công nghiệp, Thương mại và Kỹ thuật
Nhiệm kỳ
23 tháng 2 năm 1964 – 12 tháng 12 năm 1968
Thủ tướngAldo Moro
Giovanni Leone
Tiền nhiệmEdgardo Lami Starnuti
Kế nhiệmMario Tanassi
Bộ trưởng Ngân khố
Nhiệm kỳ
1 tháng 7 năm 1958 – 15 tháng 2 năm 1959
Thủ tướngAmintore Fanfani
Tiền nhiệmGiuseppe Medici
Kế nhiệmFernando Tambroni
Bộ trưởng Tài chính
Nhiệm kỳ
6 tháng 7 năm 1955 – 1 tháng 7 năm 1958
Thủ tướngAntonio Segni
Adone Zoli
Tiền nhiệmRoberto Tremelloni
Kế nhiệmLuigi Preti
Thư ký Hội đồng Bộ trưởng
Nhiệm kỳ
1 tháng 6 năm 1947 – 18 tháng 1 năm 1954
Thủ tướngAlcide De Gasperi
Giuseppe Pella
Tiền nhiệmPaolo Cappa
Kế nhiệmMariano Rumor
Thông tin cá nhân
Sinh14 tháng 1 năm 1919
Rome, Lazio, Vương quốc Ý
Mất6 tháng 5 năm 2013 (94 tuổi)
Rome, Lazio, Ý
Đảng chính trịDân chủ Thiên Chúa giáo
(1942–1994)
Đảng khácĐảng Nhân dân
(1994–2001)
Dân chủ Châu Âu
(2001–2002)
Độc lập
(2002–2008)
Liên minh Trung tâm
(2008–2013)[1]
Phối ngẫu
Livia Danese
(cưới 1945⁠–⁠his death2013)
Con cái4, bao gồm Lamberto
Alma materĐại học Roma La Sapienza
Chuyên nghiệp
Chữ ký
Giulio Andreotti tại hội nghị thượng đỉnh G7 năm 1978

Giulio Andreotti đã là dân biểu Quốc hội Ý từ năm 1945 cũng như trong Hội đồng lập hiến được thành lập vào năm 1945 khi kết thúc chiến tranh thế giới thứ hai và trong Cơ quan lập pháp được thành lập năm 1948. Từ năm 1991 ông trở thành Thượng nghị sĩ.

Vào tháng 5 năm 2003, Giulio Andreotti bị cáo buộc có liên quan tới tổ chức mafia tại Sicilia nhưng Tòa án phúc thẩm Palermo đã xử ông trắng án vì không đủ cơ sở để buộc tội. Andreotti đôi khi được gọi Divo Giulio (từ tiếng Latin DIVUS Iulius, "Thiên Chúa Julius", một biệt danh của Julius Caesar). Trong nhiệm kỳ 16 ở Thượng viện trong giai đoạn 2008-2013, ông chọn tham gia vào nhóm UDC quốc hội - độc lập.

Tham khảo

sửa
  1. ^ “Gianpiero D'Alia: Greetings, Andreotti always set an example for us” (bằng tiếng Ý). UDC official website. ngày 14 tháng 1 năm 2011. Bản gốc lưu trữ ngày 27 tháng 1 năm 2012. Truy cập ngày 3 tháng 3 năm 2013.