Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran

(Đổi hướng từ Vệ binh Cách mạng Hồi giáo)

Vệ binh Cách mạng Hồi giáo hay Islamic Revolutionary Guard Corps (IRGC; tiếng Ba Tư: سپاه پاسداران انقلاب اسلامی Sepāh-e Pāsdārān-e Enqelāb-e Eslāmī hoặc gọi tắt là Sepâh), cũng được gọi là Vệ binh Cách mạng Iran,[13][14][15][16] là một nhánh chính đa dịch vụ của Lực lượng vũ trang Iran. Nó được Ruhollah Khomeini chính thức thành lập như một nhánh quân sự vào tháng 5 năm 1979 sau Cách mạng Iran.[17] Trong khi Quân đội Iran bảo vệ chủ quyền của đất nước theo năng lực truyền thống, nhiệm vụ hiến định của IRGC là đảm bảo toàn vẹn của Cộng hòa Hồi giáo.[18] Hầu hết các diễn giải về nhiệm vụ này đều khẳng định rằng nó giao phó cho IRGC nhiệm vụ ngăn chặn sự can thiệp của nước ngoài vào Iran, ngăn chặn các cuộc đảo chính của quân đội truyền thống và đập tan "các phong trào lệch lạc" gây tổn hại đến di sản tư tưởng của Cách mạng Hồi giáo.[19] Hiện tại, IRGC bị Bahrain, Canada, Ả Rập Xê Út, Thụy ĐiểnMỹ chỉ định là một tổ chức khủng bố.[20][21][22]

Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran
سپاه پاسداران انقلاب اسلامی
Huy hiệu của IRGC
Cờ chính thức (trái) và cờ Nghi lễ (phải)
Khẩu hiệuوَأَعِدُّوا لَهُمْ مَا اسْتَطَعْتُمْ مِنْ قُوَّةٍ
"Prepare against them what you 'believers' can of 'military' power." (heraldic slogan)
Thành lập5 tháng 5 năm 1979; 45 năm trước (1979-05-05) (established)[1][2]
Các nhánh
phục vụ
Sở chỉ huyTehran, Iran
Websitesepahnews.ir
Lãnh đạo
Tổng tư lệnhThiếu tướngHossein Salami
Phó Tổng tư lệnhTrung tá Ali Fadavi
Nhân lực
Cưỡng bách tòng quân≈50,000 (2019), được tuyển dụng chủ yếu từ các thành viên tích cực của Basij[3]
Số quân tại ngũ≈125,000 (2024)[4][5]
Phí tổn
Ngân sách6.96 tỉ USD (2020)[6]
Bài viết liên quan
Lịch sử
Quân hàmRank insignia of the Iranian military
Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran
Được coi là khủng bố bởi

Tính đến năm 2024, có tổng cộng khoảng 125.000 quân nhân. Hải quân IRGC hiện là lực lượng chính của Iran thực hiện quyền kiểm soát hoạt động trên Vịnh Ba Tư.[23] Basij của IRGC, một lực lượng dân quân tình nguyện bán quân sự, có khoảng 90.000 quân nhân đang hoạt động.[24][25] Lực lượng này điều hành một nhánh truyền thông, được gọi là "Sepah News" trong Iran.[26] Vào ngày 16 tháng 3 năm 2022, lực lượng này đã thông qua một nhánh độc lập mới có tên là "Bộ Tư lệnh Bảo vệ và An ninh các Trung tâm Hạt nhân (Command for the Protection and Security of Nuclear Centres) liên quan đến chương trình hạt nhân của Iran.[27]

Có nguồn gốc là một lực lượng dân quân tư tưởng, IRGC đã đóng vai trò lớn hơn trong hầu hết mọi khía cạnh của chính trị, kinh tế (bao gồm cả ngành năng lượng và thực phẩm) và xã hội Iran. INăm 2010, BBC News mô tả tổ chức này là một "Đế chế".[28] Năm 2019, Reuters mô tả tổ chức này là "một đế chế công nghiệp có ảnh hưởng chính trị".[29] Vai trò xã hội, chính trị, quân sự và kinh tế mở rộng của IRGC dưới thời Mahmoud Ahmadinejad—đặc biệt là trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2009 và việc đàn áp các cuộc biểu tình sau bầu cử—đã khiến nhiều nhà phân tích phương Tây lập luận rằng IRGC thậm chí còn vượt qua cả tầng lớp giáo sĩ cầm quyền của đất nước về mặt quyền lực chính trị.[30][31][32][33]

Từ năm 2019, Hossein Salami đã đảm nhiệm chức vụ tổng tư lệnh đương nhiệm của IRGC.[34][29]

Thuật ngữ

sửa

Các tổ chức chính phủ ở Iran thường được biết đến với tên gọi một từ (thường biểu thị chức năng của họ) thay vì tên viết tắt hoặc phiên bản rút gọn, và dân chúng nói chung đều gọi IRGC là Sepâh (سپاه) (Sepoy; Sipahi). Sepâh có hàm ý lịch sử về những người lính, trong khi trong tiếng Ba Tư hiện đại, nó cũng được dùng để mô tả một đơn vị có quy mô quân đoàn – trong tiếng Ba Tư hiện đại, Artesh (ارتش) là thuật ngữ chuẩn hơn để chỉ một đội quân.

Pâsdârân (پاسداران) là dạng số nhiều của Pâsdâr (پاسدار), có nghĩa là "Người bảo vệ", và các thành viên của Sepah được gọi là Pāsdār, đây cũng là danh hiệu của họ và đứng sau quân hàm của họ.

Ngoài cái tên Quân đoàn Vệ binh Cách mạng Hồi giáo,[35][36][37] Chính phủ Iran, phương tiện truyền thông và những người đồng nhất với tổ chức này thường sử dụng Sepāh-e Pâsdârân (Quân đội Vệ binh), mặc dù không hiếm khi nghe thấy Pâsdârân-e Enghelâb (پاسداران انقلاب) (Vệ binh Cách mạng), hay đơn giản là Pâsdârân (پاسداران) (Vệ binh). Trong cộng đồng người dân Iran, và đặc biệt là những người Iran lưu vong, việc sử dụng từ Pasdaran biểu thị sự căm ghét hoặc ngưỡng mộ đối với tổ chức này.

Hầu hết các chính phủ nước ngoài và phương tiện truyền thông đại chúng nói tiếng Anh có xu hướng sử dụng thuật ngữ Iranian Revolutionary Guards - IRG (Vệ binh Cách mạng Iran (IRG)) hoặc đơn giản là Revolutionary Guards (Vệ binh Cách mạng).[38] Trong các phương tiện truyền thông Mỹ, lực lượng này thường được gọi thay thế cho nhau là Iranian Revolutionary Guard Corps hoặc Islamic Revolutionary Guard Corps (IRGC).[39][40][41][42] Quy chuẩn của chính phủ MỹIslamic Revolutionary Guard Corps,[43] trong khi Liên hợp quốc sử dụng Iranian Revolutionary Guard Corps.[44]

Tổ chức

sửa

Vai trò chính của lực lượng này là đảm bảo an ninh quốc gia. Lực lượng này chịu trách nhiệm về an ninh nội địa và biên giới, thực thi pháp luật và cả lực lượng tên lửa của Iran. Các hoạt động của IRGC hướng tới chiến tranh bất đối xứng và các nhiệm vụ ít truyền thống hơn. Bao gồm kiểm soát buôn lậu, kiểm soát eo biển Hormuz và các hoạt động kháng cự.[45] IRGC có mục đích bổ sung cho vai trò truyền thống hơn của quân đội Iran chính quy, với hai lực lượng hoạt động riêng biệt và tập trung vào các vai trò hoạt động khác nhau.[45]

IRGC là lực lượng vũ trang kết hợp với lực lượng bộ binh, hải quân,[46] không quân, tình báo,[47] và lực lượng đặc nhiệm của riêng mình. Lực lượng này cũng kiểm soát lực lượng dân quân Basij. Basij là lực lượng tình nguyện, với 90.000 quân nhân chính quy và 300.000 quân dự bị. IRGC được chính thức công nhận là một thành phần của Các lực lượng vũ trang Iran theo Điều 150 của Hiến pháp Iran.[48] Lực lượng này tách biệt và song song với lực lượng còn lại của quân đội Iran, được gọi là Artesh (một từ tiếng Ba Tư khác để chỉ quân đội). Đặc biệt là ở vùng biển Vịnh Ba Tư, IRGC dự kiến ​​sẽ nắm quyền kiểm soát mọi phản ứng của Iran đối với các cuộc tấn công vào các cơ sở hạt nhân của nước này.[46]

Tham khảo

sửa
  1. ^ Abedin, Mahan (2011). “Iran's Revolutionary Guards: Ideological But Not Praetorian”. Strategic Analysis. 35 (3): 381–385. doi:10.1080/09700161.2011.559965. S2CID 153976967.
  2. ^ “Timeline of Military and Security Events | The Iran Primer”. iranprimer.usip.org. 10 tháng 8 năm 2021. Lưu trữ bản gốc ngày 5 tháng 9 năm 2019. Truy cập ngày 17 tháng 4 năm 2024.
  3. ^ Golkar, Saeid (tháng 2 năm 2019), The Supreme Leader and the Guard: Civil-Military Relations and Regime Survival in Iran (PDF) (Policy Watch), The Washington Institute for Near East Policy, tr. 3, Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 29 tháng 11 năm 2020, truy cập ngày 23 tháng 8 năm 2020
  4. ^ “Iran's Revolutionary Guards: powerful group with wide regional reach”. Reuters. 13 tháng 4 năm 2024.
  5. ^ The International Institute of Strategic Studies (IISS) (2020). “Middle East and North Africa”. The Military Balance 2020. 120. Routledge. tr. 348–352. doi:10.1080/04597222.2020.1707968. ISBN 978-0-367-46639-8. S2CID 219624897.
  6. ^ Rome, Henry (17 tháng 6 năm 2020), “Iran's Defense Spending”, The Iran Primer, The United States Institute for Peace, lưu trữ bản gốc ngày 22 tháng 6 năm 2021, truy cập ngày 23 tháng 8 năm 2020
  7. ^ “Bahrain Terrorist List (individuals – entities)”. Ministry of Foreign Affairs of the Kingdom of Bahrain. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 10 năm 2020. Truy cập ngày 3 tháng 3 năm 2020.
  8. ^ “Currently listed entities”. Public Safety Canada. Government of Canada. 21 tháng 12 năm 2018. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 3 năm 2020. Truy cập ngày 2 tháng 3 năm 2020.
  9. ^ “Saudi, Bahrain add Iran's Revolutionary Guards to terrorism lists”. Reuters (bằng tiếng Anh). 23 tháng 10 năm 2018. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 4 năm 2019. Truy cập ngày 8 tháng 4 năm 2019.
  10. ^ “Swedish Parliament Votes To Designate Iran's IRGC As Terrorist”. Iran International. 7 tháng 6 năm 2023. Lưu trữ bản gốc ngày 15 tháng 5 năm 2023. Truy cập ngày 15 tháng 5 năm 2023.
  11. ^ “Treasury Designates the IRGC under Terrorism Authority and Targets IRGC and Military Supporters under Counter-Proliferation Authority”. treasury.gov. Lưu trữ bản gốc ngày 15 tháng 6 năm 2019. Truy cập ngày 28 tháng 6 năm 2019.
  12. ^ “List of Terrorist Organizations and Individuals”. DNFBP's Duties. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 10 năm 2021. Truy cập ngày 6 tháng 6 năm 2024.
  13. ^ “Iranian Revolutionary Guards capture commercial ship in Persian Gulf”. The Times of Israel. Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 6 năm 2024. Truy cập ngày 14 tháng 8 năm 2024.
  14. ^ Rothwell, James (4 tháng 1 năm 2023). “Iranian Revolutionary Guards commander mysteriously 'shot dead on doorstep'. The Telegraph (bằng tiếng Anh). ISSN 0307-1235. Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 6 năm 2024. Truy cập ngày 14 tháng 8 năm 2024.
  15. ^ “Iranian Revolutionary Guards die in suspected poisoning in Syria – report”. The Jerusalem Post | JPost.com (bằng tiếng Anh). 10 tháng 2 năm 2024. Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 6 năm 2024. Truy cập ngày 14 tháng 8 năm 2024.
  16. ^ “Iranian Revolutionary Guard 'on the ground' aiding Russia in Crimea, says intelligence report”. Sky News (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 6 năm 2024. Truy cập ngày 14 tháng 8 năm 2024.
  17. ^ IISS Military Balance 2006, Routledge for the IISS, London, 2006, p. 187
  18. ^ "Profile: Iran's Revolutionary Guards" Lưu trữ 27 tháng 12 năm 2008 tại Wayback Machine. BBC News. 18 October 2009.
  19. ^ Morris M Mottale. “The birth of a new class – Focus”. Al Jazeera English. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 6 năm 2015. Truy cập ngày 29 tháng 10 năm 2013.
  20. ^ Nicole Gaouette (8 tháng 4 năm 2019). “Trump designates elite Iranian military force as a terrorist organization”. CNN. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 5 năm 2019. Truy cập ngày 10 tháng 5 năm 2019.
  21. ^ “Saudi, Bahrain add Iran's IRGC to terror lists – SPA”. euronews (bằng tiếng Anh). 23 tháng 10 năm 2018. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 5 năm 2019. Truy cập ngày 10 tháng 5 năm 2019.
  22. ^ Yousif, Nadine (19 tháng 6 năm 2024). “Canada lists Iran's Revolutionary Guards as a terrorist group”. BBC News. Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 6 năm 2024. Truy cập ngày 20 tháng 6 năm 2024.
  23. ^ "The Consequences of a Strike on Iran: The Iranian Revolutionary Guard Corps Navy" GlobalBearings.net, 15 December 2011.
  24. ^ Abrahamian, Ervand, History of Modern Iran, Columbia University Press, 2008 pp. 175–76
  25. ^ Aryan, Hossein (5 tháng 2 năm 2009). “Iran's Basij Force – The Mainstay of Domestic Security. 15 January 2009”. RFERL. Radio Free Europe/Radio Liberty. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 1 năm 2012. Truy cập ngày 25 tháng 12 năm 2011.
  26. ^ "Picture imperfect" Lưu trữ 12 tháng 10 năm 2017 tại Wayback Machine 9 March 2013 The Economist
  27. ^ “برای حفاظت از تاسیسات هسته‌ای ایران، 'فرماندهی سپاه هسته‌ای' تشکیل شده است” [In order to protect Iran's nuclear facilities, the "Nuclear Corps Command" has been established]. 15 tháng 3 năm 2022. Lưu trữ bản gốc ngày 16 tháng 3 năm 2022. Truy cập ngày 23 tháng 3 năm 2022.
  28. ^ Gregory, Mark (26 tháng 7 năm 2010). “Expanding business empire of Iran's Revolutionary Guards”. BBC News. BBC News.
  29. ^ a b Hafezi, Parisa (21 tháng 4 năm 2019). “Khamenei names new chief for Iran's Revolutionary Guards”. Reuters. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 7 năm 2019. Truy cập ngày 19 tháng 9 năm 2020.
  30. ^ Slackman, Michael (21 tháng 7 năm 2009). “Hard-Line Force Extends Grip Over a Splintered Iran”. The New York Times. Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 7 năm 2016. Truy cập ngày 21 tháng 7 năm 2009.
  31. ^ “Arrests at new Iranian protests”. BBC News. 21 tháng 7 năm 2009. Lưu trữ bản gốc ngày 22 tháng 7 năm 2009. Truy cập ngày 21 tháng 7 năm 2009.
  32. ^ “Crisis as Opportunity for the IRGC”. Stratfor. 27 tháng 7 năm 2009. Bản gốc lưu trữ ngày 5 tháng 8 năm 2009. Truy cập ngày 1 tháng 8 năm 2009.
  33. ^ Abdo, Geneive (7 tháng 10 năm 2009). “The Rise of the Iranian Dictatorship”. Foreign Policy. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 10 năm 2009. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2009.
  34. ^ Gladstone, Rick (21 tháng 4 năm 2019). “Iran's Supreme Leader Replaces Head of Revolutionary Guards”. The New York Times. Lưu trữ bản gốc ngày 22 tháng 4 năm 2019. Truy cập ngày 10 tháng 5 năm 2019.
  35. ^ “Islamic Revolutionary Guard Corps”. irna.ir. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2019.[liên kết hỏng]
  36. ^ “Islamic Revolutionary Guard Corps, part 2”. irib.ir. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 2 năm 2019. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2019.
  37. ^ “The alarming of Islamic revolutionary guard corps chief to the enemies”. iribnews.ir. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 2 năm 2019. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2019.
  38. ^ Steven Morris & Ewen MacAskill (7 tháng 4 năm 2007). “Someone said, 'Lads, I think we're going to be executed' 7 April 2007”. Guardian. London. Truy cập ngày 25 tháng 12 năm 2011.
  39. ^ “Brainroom Facts: Iran's Revolutionary Guard Corps”. Fox News. 23 tháng 3 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 16 tháng 10 năm 2012. Truy cập ngày 25 tháng 12 năm 2011.
  40. ^ “Islamic Revolutionary Guards Corps (Quds Force)”. The New York Times. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 7 tháng 4 năm 2016.
  41. ^ Hirsch, Michael; Dehghanpisheh, Babak; Hosenball, Mark (15 tháng 2 năm 2007). “The New Enemy?”. Newsweek. Bản gốc lưu trữ ngày 1 tháng 4 năm 2007.
  42. ^ Chua-Eoan, Howard (23 tháng 3 năm 2007). “Why Iran Seized the British Marines”. Time. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 12 năm 2011. Truy cập ngày 25 tháng 12 năm 2011.
  43. ^ “Fact Sheet: Treasury Designates Iranian Entities Tied to the IRGC and IRISL”. treasury.gov. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 4 năm 2016. Truy cập ngày 7 tháng 4 năm 2016.
  44. ^ “SECURITY COUNCIL TOUGHENS SANCTIONS AGAINST IRAN, ADDS ARMS EMBARGO, WITH UNANIMOUS ADOPTION OF RESOLUTION 1747 (2007) | Meetings Coverage and Press Releases”. un.org. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 4 năm 2016. Truy cập ngày 7 tháng 4 năm 2016.
  45. ^ a b “Jane's World Armies profile: Iran”. JDW. Jane's Information Group. 29 tháng 8 năm 2006. Bản gốc lưu trữ ngày 3 tháng 1 năm 2007. (extract). (cần đăng ký mua)
  46. ^ a b "The Consequences of a Strike on Iran: The Iranian Revolutionary Guard Corps Navy" GlobalBearings.net, 15 December 2011.
  47. ^ Hughes, Robin (4 tháng 10 năm 2006). “Iran and Syria advance SIGINT co-operation”. JDW. Janes Information Group. Bản gốc lưu trữ ngày 3 tháng 1 năm 2007.
  48. ^ “ICL – Iran – Constitution”. Bản gốc lưu trữ ngày 14 tháng 11 năm 2007. Truy cập ngày 23 tháng 11 năm 2007.

Ghi chú

sửa

Đọc thêm

sửa
  • Hesam Forozan, The Military in Post-Revolutionary Iran: The Evolution and Roles of the Revolutionary Guards, c. 2017
  • Safshekan, Roozbeh; Sabet, Farzan, "The Ayatollah's Praetorians: The Islamic Revolutionary Guard Corps and the 2009 Election Crisis", The Middle East Journal, Volume 64, Number 4, Autumn 2010, pp. 543–558(16).
  • Wise, Harold Lee (2007). Inside the Danger Zone: The U.S. Military in the Persian Gulf 1987–88. Annapolis: Naval Institute Press. ISBN 1-59114-970-3. (discusses U.S. military clashes with Iranian Revolutionary Guard during the Iran–Iraq War)

Liên kết ngoài

sửa