Vương Thần Ái (Chữ Hán: 王神愛, 384 - 412)[1], nguyên quán ở huyện Lâm Nghi, quận Lang Gia, là Hoàng hậu dưới thời Tấn An Đế Tư Mã Đức Tông.

An Hi Vương Hoàng hậu
安僖王皇后
Tấn An Đế Hoàng hậu
Hoàng hậu nhà Tấn
Tại vị397 - 412
Tiền nhiệmHiếu Vũ Định Hoàng hậu
Kế nhiệmCung Tư Trữ Hoàng hậu
Thông tin chung
Sinh384
Lang Gia
Mất412
Kiến Khang
Phối ngẫuTấn Mục Đế
Hậu duệ
Tên tự
Vương Thần Ái
(王神愛)
Thụy hiệu
An Hi Hoàng hậu
(安僖皇后)
Thân phụVương Hiến Chi
Thân mẫuTân An Công chúa

Tiểu sử

sửa

Ông nội Vương Thần Ái là Vương Hi Chi (Lang Gia Vương thị), phụ thân là Vương Hiến Chi, đều là thư pháp gia nổi tiếng. Mẫu thân là Tân An Công chúa Tư Mã Đạo Phúc, con gái của Tấn Giản Văn Đế. Bản thân Vương Thần Ái cũng rất xuất sắc về thư pháp.

Năm 396, Vương Thần Ái được lập làm Thái tử phi. Đến năm 397, Tư Mã Đức Tông lên ngôi vua, tức Tấn An Đế, bèn cho lập Vương Thần Ái làm hoàng hậu. Không có con cái.

Năm 412, Vương hoàng hậu mất tại điện Huy Âm khi mới 28 tuổi, an táng tại lăng Hưu Bình, thụy hiệu là An Hi hoàng hậu (安僖皇后).

Xem thêm

sửa

Tham khảo

sửa
  1. ^ Tấn thư, quyển 32, liệt truyện 2, Hậu phi (hạ): "An Hi Vương Hoàng hậu, húy Thần Ái, Lang Tà Lâm Nghi nhân dã. Phụ Hiến Chi, kiến biệt truyện. Mẫu Tân An Mẫn Công chúa. Hậu dĩ Thái Nguyên nhị thập thất niên nạp vi Thái tử phi. Cập An Đế tức vị, lập vi Hoàng hậu. Vô tử. Nghĩa Hi bát niên băng vu Huy Âm Điện, thì niên nhị thập cửu, táng Hưu Bình Lăng."