Nguyễn Tự Cường (hoàng giáp)
Nguyễn Tự Cường là hiến sát sứ thời Lê sơ, đỗ hoàng giáp năm 1514.[1][2]
Nguyễn Tự Cường | |
---|---|
Hiến sát sứ | |
Thông tin cá nhân | |
Giới tính | Nam |
Học vấn | Hoàng giáp |
Chức quan | Hiến sát sứ |
Quốc gia | Đại Việt |
Thời kỳ | Lê sơ, Mạc |
Thân thế
sửaNguyễn Tự Cường là người Tam Sơn, huyện Đông Ngàn (Bắc Ninh).[1][3]
Sự nghiệp
sửaÔng đậu hoàng giáp khoa Giáp Tuất năm 1514.[1][2] Đến năm Hồng Thuận, ông làm đến chức hiến sát sứ. Sau này do Mạc Đăng Dung giành ngôi nhà Lê sơ, ông về làng dấy binh và từng đánh Mạc nhiều lần ở sông Thiên Đức, sau uống thuốc độc tự tử do quân ít không địch nổi.[1]
Vinh danh
sửaĐến thời Lê trung hưng, ông được khen thưởng và truy phong phúc thần hạng trung.[1]
Nhận định
sửaTrong Lịch triều hiến chương loại chí, ở "Nhân vật chí", Phan Huy Chú có viết một mục về ông tại phần "Bề tôi tiết nghĩa".[1]
Tham khảo
sửaChú thích
sửa- ^ a b c d e f Phan Huy Chú 2014, tr. 415
- ^ a b Viện Sử học (Việt Nam) 2004, tr. 4
- ^ Bùi Hạnh Cẩn, Minh Nghĩa & Việt Ánh 2002, tr. 456.
Thư mục
sửa- Bùi Hạnh Cẩn; Minh Nghĩa; Việt Ánh (2002), Trạng nguyên, Tiến sĩ, Hương cống Việt Nam, Nhà xuất bản Văn hóa thông tin
- Phan Huy Chú (2014), Nguyễn Minh Nhựt; Nguyễn Thế Truật; Trần Đình Việt; Đào Thị Tú Uyên; Võ Thị Ngọc Phượng (biên tập), Lịch triều hiến chương loại chí, tập 2, Nhân vật chí, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam: Nhà xuất bản Trẻ, ISBN 978-604-1-03015-2
- Viện Sử học (Việt Nam) (2004), Nghiên cứu lịch sử, số 338-343, Viện Sử học