Nguyên Công
trang định hướng Wikimedia
Nguyên Công (chữ Hán: 元公) là thụy hiệu của một số vị quân chủ chư hầu trong lịch sử các vương triều phong kiến Trung Quốc.
Danh sách
sửa- Tây Chu Kỷ Nguyên công (còn có thụy hiệu khác là Văn Hầu)
- Đông Chu Đằng Nguyên công (có thụy hiệu khác là Văn Công)
- Đông Chu Hứa Nguyên công
- Đông Chu Hình Nguyên công
- Đông Chu Lỗ Nguyên công
- Đông Chu Tống Nguyên công
- Tây Tấn Quán Dương Nguyên Công Hoa Dực (trước đó từng làm Quán Dương Nguyên Bá)
- Tây Tấn Đại Lăng Nguyên Công Ôn Tiện
- Tây Tấn Quảng Lăng Nguyên Công Tư Mã Thôi (sau được tiến phong làm Hoài Lăng Nguyên Vương)
- Tây Tấn Quảng Lăng Nguyên Công (hoặc Hải Lăng Nguyên Công) Trần Chuẩn
- Tây Tấn Lâm Dĩnh Nguyên Công Tuân Tổ (trước từng làm Thành Dương Nguyên nam)
- Đông Tấn Gia Hưng Nguyên Công Cố Vinh (truy phong, thời Tây Tấn thực tế chỉ là Gia Hưng Nguyên Bá)
- Ngũ Hồ thập lục quốc Tiền Lương Nguyên công (sau được truy tôn là Minh Vương hoặc Chiêu Vương)
- Bắc Ngụy Nghĩa Ninh Nguyên Công Nguyên Huy
- Tây Ngụy Hoa Sơn Nguyên quận công Dương Khoan (thời Bắc Ngụy chỉ là Trừng Thành Nguyên Bá, thời Bắc Chu được biệt phong Nghi Dương Nguyên huyện công)
- Bắc Tống Ngụy Văn Nguyên Công Giả Xương Triều
Trường hợp khác
sửa- Nguyên Công là tên của Hoàng thái tử nhà Hán Triệu thời kỳ Ngũ Hồ thập lục quốc: Lưu Nguyên Công, con trai của Hán Ẩn Đế Lưu Xán.
- Nguyên Công (元功) trong tiếng Việt là tên tự của Kim Hải Lăng Dạng Vương Hoàn Nhan Lượng.