Người Gallia
Người Gaullia (tiếng Latinh: Galli; tiếng Hy Lạp cổ: Γαλάται, Galátai) là một nhóm các dân tộc Celt ở châu Âu lục địa trong thời kỳ đồ sắt và thời kỳ La Mã (khoảng thế kỷ 5 trước Công nguyên đến thế kỷ 5). Nơi sinh sống của họ được gọi là xứ Gaulia. Họ nói tiếng Gaullia, một ngôn ngữ Celtic lục địa.
![](http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/d/d4/Dying_gaul.jpg/260px-Dying_gaul.jpg)
Người Gaullia bắt đầu được ghi nhận vào khoảng thế kỷ thứ 5 trước Công nguyên là những người thuộc văn hóa La Tène ở phía bắc và phía tây của Alps. Đến thế kỷ thứ 4 trước Công nguyên, nhóm dân tộc này đã lan rộng khắp phần lớn khu vực ngày nay là Pháp, Bỉ,[1] Thụy Sĩ, Miền Nam Đức, Áo và Cộng hòa Séc,[1] nhờ việc kiểm soát các tuyến đường thương mại dọc theo hệ thống sông Rhône, Seine, Rhine và Danube. Họ đạt đến đỉnh cao quyền lực vào thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên. Trong thế kỷ thứ 4 và thứ 3 trước Công nguyên, người Gaullia đã mở rộng sang Bắc Ý (Gaullia Cisalpine), dẫn đến cuộc chiến tranh La Mã-Galliia, và cuộc xâm lược vào vùng Balkans, dẫn đến cuộc chiến tranh với người Hy Lạp.[2] Những người Gaullia sau này cuối cùng đã định cư ở Anatolia (Thổ Nhĩ Kỳ đương thời), được gọi là người Galatia.[1]
Tham khảo
sửa- ^ a b c “Gaul (ancient region, Europe)”. Encyclopædia Britannica Online. Encyclopædia Britannica, Inc. Truy cập ngày 29 tháng 11 năm 2012.
- ^ Hinds, Kathryn (2009). Ancient Celts. Marshall Cavendish. tr. 38. ISBN 978-1-4165-3205-7.