Konstantin Nikolayevich của Nga

(Đổi hướng từ Konstantin Nikolayevich (Romanov))

Đại vương công Konstantin Nikolayevich của Nga (21 tháng 9 năm 182725 tháng 1 năm 1892) là người con thứ 5 và là con trai thứ của Sa hoàng Nikolai I của Nga và Charlotte Wilhelmine của Phổ.[1] Trong suốt triều đại của người anh trai Aleksandr II, Konstantin đã cống hiến hết mình. Ông đã từng nắm giữ những chức vụ mang phần quan trọng ở Đế quốc Nga, ông từng là Phó vương của Vương quốc Ba Lan từ năm 1862 đến 1863, đồng thời cũng là chủ tịch của hai Hiệp hội địa lý của Nga.[2] Là một người ủng hộ mạnh mẽ cho chủ nghĩa khai sáng ở Nga thời đó, Đại vương công Konstantin đóng một vai có sức ảnh hưởng trong việc hỗ trợ triều đại của anh trai, tham gia vào cuộc giải phóng nông nô năm 1861 và cải cách Hải quân Đế quốc Nga từ năm 1854.[3][4]

Konstantin Nikolayevich của Nga
Đại vương công của Nga
Phó vương của Vương quốc Ba Lan
Tại vị27 tháng 5 năm 1862 - 19 tháng 10 năm 1863
Tiền nhiệmBá tước Aleksandr Nikolayevich Liders
Kế nhiệmFriedrich Wilhelm Rembert von Berg
Thông tin chung
Sinh21 tháng 9 năm 1827
Cung điện mùa đông, Sankt-Petersburg, Đế chế Nga
Mất25 tháng 1 năm 1892 (64 tuổi)
Cung điện Pavlovsk, Pavlovsk, Đế chế Nga
Phối ngẫuAlexandra của Sachsen-Altenburg
(1848-1892 )
Hậu duệ
Tên đầy đủ
Konstantin Nikolayevich Romanov
Hoàng tộcHolstein-Gottorp-Romanov
Thân phụNikolai I của Nga Vua hoặc hoàng đế
Thân mẫuCharlotte Wilhelmine của Phổ
Tôn giáoChính thống giáo Nga

Nếu xét trên quen hệ họ hàng thì ông không những là em trai của Aleksandr II của Nga mà còn là chú của Aleksandr III và là ông chú của Nikolai II, vị Sa hoàng cuối cùng của Nga, đồng thời là ông cố của Quốc vương hiện tại của Anh, Charles III.[5][6]

Tiểu sử

sửa

Thời thơ ấu

sửa

Konstantin Nikolayevich sinh ngày 21 tháng 9 năm 1827 tại Cung điện Mùa đông, Sankt-Petersburg, Đế quốc Nga. Konstantin chào đời vào thời điểm cha ông Nikolai I đã trị vì nước Nga được 2 năm, với tư cách là con trai của người đứng đầu nước Nga, ông hiển nhiên là một Đại vương công của Nga từ khi chào đời, là con trai thứ 2, Konstantin đứng thứ 2 trong hàng kế vị ngai vàng của cha sau anh trai, Đại vương công Alexander (sau là Aleksandr II). Ông bắt đầu học thủy thủ quân sự từ 5 năm tuổi bởi Đô đốc Fyodor Petrovich Litka người trước đây cũng từng là thầy dạy anh trai ông. Lớn lên trong thời kỳ vàng son của nền văn học Nga như Nhà thơ Vasily Andreevich Zhukovsky đã để lại một dấu ấn khó phai trong lòng của Konstantin.

Hôn nhân và gia đình

sửa

Năm 1848, Konstantin Nikolayevich kết hôn với em họ Nữ đại vương công Aleksandra Iosifovna của Nga và họ có 6 người con:

Cuối những năm 1860, Konstantin Nikolayevich ngoại tình và sinh ra 5 người con bất hợp pháp với tình nhân Anna Kuznetsova và tất cả họ đều không được mang họ Romanov.

  • Sergey Konstantinovich Knyazev (1873–1873); chết khi còn là trẻ sơ sinh
  • Marina Konstantinovna Knyazeva (8 tháng 12 năm 1875 – 8 tháng 6 năm 1941); kết hôn với Aleksandr Pavlovich Erchov vào ngày 23 tháng 4 năm 1894. Cả hai có với nhau chín người con.
  • Anna Konstantinovna Knyazeva (16 tháng 3 năm 1878 – 5 tháng 2 năm 1920); kết hôn với Nicholas Lialine vào ngày 17 tháng 4 năm 1898. Họ có ba người con.
  • Izmail Konstantinovich Knyazev (2 tháng 8 năm 1879 – 1885); chết vì bệnh ban đỏ.
  • Lev Konstantinovich Knyazev (tháng 4 năm 1883 – 1885); chết vì bệnh ban đỏ.

Konstantin là ông cố đằng nội của Quốc vương Charles III, vì con gái ông là Olga kết hôn với Georgios I của Hy Lạp, cả hai có con trai Andreas kết hôn với Alice xứ Battenberg, và họ là cha mẹ của Philip, cha của Charles. Thông qua Konstantinos I của Hy Lạp, con trai cả của Olga và Georgios, Konstantin cũng là ông cố của Vương hậu Sofía của Tây Ban Nha, mẹ của Vua Felipe VI.

Danh hiệu

sửa

Trong nước

sửa

Ngoài nước

sửa

Tham khảo

sửa
  1. ^ Bản mẫu:ВТ-РБС Категории
  2. ^ "Königlich Preussische Ordensliste", Preussische Ordens-Liste (in German), Berlin
  3. ^ Zayonchkovsky PA Việc xóa nông chế độ ở Nga. M., 1968. S. 78.
  4. ^ “Hof- und Staats-Handbuch für das Königreich Hannover”.
  5. ^ Sveriges och Norges Statskalender (in Swedish).
  6. ^ Boris, Pronsky; Britton, Craig. Forty-Ninth. pp. 114–171.
  7. ^ Sveriges och Norges Statskalender (bằng tiếng Thụy Điển), 1876, tr. 473, 717, truy cập ngày 20 tháng 2 năm 2019 – qua runeberg.org
  8. ^ “Königlich Preussische Ordensliste”, Preussische Ordens-Liste (bằng tiếng German), Berlin, 1: 4, 11, 934, 1886Quản lý CS1: ngôn ngữ không rõ (liên kết)
  9. ^ Jørgen Pedersen (2009). Riddere af Elefantordenen, 1559–2009 (bằng tiếng Đan Mạch). Syddansk Universitetsforlag. tr. 468. ISBN 978-87-7674-434-2.
  10. ^ Staatshandbuch für das Großherzogtum Sachsen / Sachsen-Weimar-Eisenach (1859), "Großherzogliche Hausorden" p. 12 Lưu trữ 2019-08-22 tại Wayback Machine
  11. ^ Staatshandbücher für das Herzogtum Sachsen-Coburg und Gotha (1847), "Herzogliche Sachsen-Ernestinischer Hausorden" p. 27
  12. ^ Württemberg (1869). Hof- und Staats-Handbuch des Königreichs Württemberg: 1869. tr. 31.
  13. ^ Hof- und Staats-Handbuch für das Königreich Hannover. Berenberg. 1854. tr. 33 63.
  14. ^ “Militaire Willems-Orde: Romanov, Constantin Nicolajevitsj” [Military William Order: Romanov, Konstantin Nikolaevich]. Ministerie van Defensie (bằng tiếng Hà Lan). 30 tháng 8 năm 1849. Truy cập ngày 10 tháng 8 năm 2020.
  15. ^ “Militaire Willems-Orde: Romanov, Constantin Nicolajevitsj” [Military William Order: Romanov, Konstantin Nikolaevich]. Ministerie van Defensie (bằng tiếng Hà Lan). 3 tháng 6 năm 1857. Truy cập ngày 10 tháng 8 năm 2020.
  16. ^ “Ritter-Orden”, Hof- und Staatshandbuch der Österreichisch-Ungarischen Monarchie, 1892, tr. 67, 69, truy cập ngày 2 tháng 11 năm 2019
  17. ^ Bayern (1867). Hof- und Staatshandbuch des Königreichs Bayern: 1867. Landesamt. tr. 9.
  18. ^ Almanacco di corte (bằng tiếng Ý). 1858. tr. 240, 318. Truy cập ngày 24 tháng 4 năm 2019.
  19. ^ Hof- und Staatshandbuch des Großherzogtums Oldenburg: 1879. Schulze. 1879. tr. 31.
  20. ^ Staatshandbuch für das Großherzogtum Hessen und bei Rhein (1879), "Großherzogliche Orden und Ehrenzeichen ", p. 10
  21. ^ Luigi Cibrario (1869). Notizia storica del nobilissimo ordine supremo della santissima Annunziata. Sunto degli statuti, catalogo dei cavalieri. Eredi Botta. tr. 116.
  22. ^ M. & B. Wattel. (2009). Les Grand'Croix de la Légion d'honneur de 1805 à nos jours. Titulaires français et étrangers. Paris: Archives & Culture. tr. 515. ISBN 978-2-35077-135-9.
  23. ^ Ferdinand Veldekens (1858). Le livre d'or de l'ordre de Léopold et de la croix de fer. lelong. tr. 213.
  24. ^ Hof- und Staats-Handbuch des Großherzogtum Baden (1858), "Großherzogliche Orden" pp. 34, 48
  25. ^ Staatshandbuch für den Freistaat Sachsen: 1865/66. Heinrich. 1866. tr. 4.
  26. ^ Napoli (Stato) (1857). Almanacco reale del Regno delle Due Sicilie: per l'anno ... Stamp. Reale. tr. 406.
  27. ^ “Real y distinguida orden de Carlos III”, Guía Oficial de España (bằng tiếng Tây Ban Nha), 1887, tr. 158, truy cập ngày 21 tháng 3 năm 2019

Liên kết ngoài

sửa