Hiếu Công
trang định hướng Wikimedia
Hiếu Công (chữ Hán: 孝公) là thụy hiệu của một số vị quân chủ chư hầu hoặc công tước trong lịch sử các triều đại phong kiến ở khu vực Á Đông.
Danh sách
sửa- Tây Chu Trần Hiếu công
- Tây Chu Lỗ Hiếu công
- Tây Chu Hứa Hiếu công (thụy hiệu thật là Hiếu nam)
- Đông Chu Tề Hiếu công
- Đông Chu Kỷ Hiếu công
- Đông Chu Yên Hiếu công (có thụy hiệu khác là Khảo Công)
- Đông Chu Tấn Hiếu công (có thụy hiệu khác là Hoàn Công)
- Đông Chu Tần Hiếu công (có thụy hiệu khác là Bình Vương)
- Đông Chu Đằng Hiếu công
- Tây Tấn Tuyên Thành Hiếu Công Tư Mã Bầu (thời Đông Tấn được cải phong làm Lang Nha Hiếu Vương)
- Bắc Ngụy Tây Bình Hiếu Công Ất Hải (bị giáng chức, trước từng làm Tây Bình Hiếu Vương)
- Bắc Chu Tiều Hiếu Công Vũ Văn Kiệm (gọi tắt theo thụy hiệu dài Trung Hiếu Công, sau được tiến phong thành Tiều Hiếu Vương hoặc Tiều Trung Hiếu Vương)
- Bắc Tống Tần Cung Hiếu Công Mạnh Sưởng (bị giáng chức, trước đây chính là Hậu Thục Minh Hiếu Đế hoặc Hậu Thục Ẩn Đế, sau về hàng nhà Tống từng làm Sở Cung Hiếu Vương, sử sách thường ghi chép là Hậu Chủ)
- Cao Ly Tam Hàn Nhân Hiếu đại công (truy tôn)
- Việt Nam Nguyễn Tây Sơn Phù Ly Hiếu Công Nguyễn Văn Bảo