Dmytro Ivanovych Kuleba

(Đổi hướng từ Dmytro Kuleba)

Dmytro Ivanovych Kuleba (Tiếng Ukraina: Дмитро Іванович Кулеба; sinh ngày 19 tháng 4 năm 1981 tại Sumy, CHXHCN Xô viết Ukraina, Liên Xô) là một chính khách, nhà ngoại giao và chuyên gia truyền thông người Ukraina, hiện là Bộ trưởng Bộ Ngoại giao của nước này.[1] Ông đồng thời là thành viên của Hội đồng Quốc phòng và An ninh Quốc gia Ukraina.[2]

Dmytro Kuleba
Дмитро Кулеба
Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Ukraina
Nhậm chức
4 tháng 3 năm 2020
4 năm, 257 ngày
Tổng thốngVolodymyr Zelensky
Thủ tướngDenys Shmyhal
Tiền nhiệmVadym Prystaiko
Phó Thủ tướng Ukraina về vấn đề hội nhập Liên minh châu ÂuNATO
Nhiệm kỳ
29 tháng 8 năm 2019 – 4 tháng 3 năm 2020
Tổng thốngVolodymyr Zelensky
Thủ tướngOleksiy Honcharuk
Tiền nhiệmIvanna Klympush-Tsintsadze
Kế nhiệmVadym Prystaiko
Đại diện thường trú của Ukraina tại Ủy hội châu Âu
Nhiệm kỳ
2016–2019
Tiền nhiệmMykola Tochytsky
Kế nhiệmBorys Tarasyuk
Thông tin cá nhân
Sinh
Dmytro Ivanovych Kuleba

19 tháng 4, 1981 (43 tuổi)
Sumy, CHXHCN Xô viết Ukraina, Liên Xô
Phối ngẫuYevhenia Kuleba
Giáo dụcĐại học Quốc gia Kyiv Taras Shevchenko

Kuleba là một trong những nhà ngoại giao cao cấp trẻ nhất trong lịch sử Ukraina.[3] Ông từng giữ chức Phó Thủ tướng Ukraina về vấn đề hội nhập với Liên minh châu ÂuNATO,[4] Đại diện thường trú của Ukraina tại Ủy hội châu Âu từ năm 2016 tới 2019,[1]Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền của Bộ Ngoại giao Ukraina từ năm 2014 tới 2020.

Tiểu sử

sửa
 
Kuleba gặp Tổng thống Hoa Kỳ Joe Biden ngày 22 tháng 2 năm 2022

Kuleba sinh ngày 19 tháng 4 năm 1981 tại thành phố Sumy, miền đông Ukraina (đuơng thời còn là CHXHCN Xô viết Ukraina, Liên Xô). Ông tốt nghiệp Viện Quan hệ Quốc tế, Đại học Quốc gia Kyiv Taras Shevchenko vào năm 2003 và hiện có bằng Tiến sĩ Luật, ngành Luật Quốc tế.[5] Ông nói được tiếng Anh, tiếng Pháptiếng Nga.

Kuleba đã công tác trong Bộ Ngoại giao Ukraina từ năm 2003. Vào năm 2013, vì phản đối cựu tổng thống Ukraina Viktor Yanukovych, ông đã rời chính quyền và tham gia công tác tại Viện Ngoại giao Văn hóa UART với cương vị người đứng đầu.[6]

Trong những năm 2013-2014, Kuleba đã tham gia tích cực phong trào Euromaidan.

Trong giai đoạn cao điểm những ngày đầu của cuộc xung đột quân sự năm 2014 giữa Nga và Ukraina, Kuleba đã quyết định quay lại làm việc tại Bộ Ngoại giao với cương vị Đại sứ, phụ trách vấn đề truyền thông chiến lược.

Năm 2016, Kuleba được bổ nhiệm cương vị Đại diện thường trú của Ukraina tại Ủy hội châu Âu.[7] Từ tháng 8 năm 2019 đến tháng 3 năm 2020, ông là Phó Thủ tướng phụ trách các vấn đề hội nhập Liên minh châu Âu và NATO. Từ ngày 4 tháng 3 năm 2020, ông là Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Ukraina.

Đời tư

sửa

Gia quyến

sửa

Mẹ của ông là bà Yevhenia Volodymyrivna Kuleba, và cha của ông là ông Ivan Dmytrovych Kuleba. Ông Ivan Dmytrovych cũng là một nhà ngoại giao, đã từng giữ chức Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền của Ukraina tại Ai Cập, Cộng hòa Séc, KazakhstanArmenia.

Kuleba kết hôn với bà Yevhenia Anatoliivna Kuleba và có hai con là Yehor (sinh năm 2006) và Liubov (sinh năm 2011).

Chú thích

sửa
  1. ^ a b Kitsoft. “Cabinet of Ministers of Ukraine - Персона”. www.kmu.gov.ua (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 4 tháng 5 năm 2022.
  2. ^ “National Security and Defense Council of Ukraine”. National Security and Defense Council of Ukraine (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 4 tháng 5 năm 2022.
  3. ^ “Bookforum”. bookforum.ua (bằng tiếng Ukraina). Truy cập ngày 4 tháng 5 năm 2022.
  4. ^ Kitsoft. “Cabinet of Ministers of Ukraine - Parliament approves new Cabinet of Ministers of Ukraine”. www.kmu.gov.ua (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 4 tháng 5 năm 2022.
  5. ^ “Кулеба Дмитро Іванович”. web.archive.org. 30 tháng 8 năm 2019. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 8 năm 2019. Truy cập ngày 5 tháng 5 năm 2022.Quản lý CS1: bot: trạng thái URL ban đầu không rõ (liên kết)
  6. ^ “Про нас | UART”. web.archive.org. 19 tháng 9 năm 2015. Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 9 năm 2015. Truy cập ngày 5 tháng 5 năm 2022.Quản lý CS1: bot: trạng thái URL ban đầu không rõ (liên kết)
  7. ^ “УКАЗ ПРЕЗИДЕНТА УКРАЇНИ №134/2016 — Офіційне інтернет-представництво Президента України”. web.archive.org. 12 tháng 4 năm 2016. Lưu trữ bản gốc ngày 12 tháng 4 năm 2016. Truy cập ngày 5 tháng 5 năm 2022.Quản lý CS1: bot: trạng thái URL ban đầu không rõ (liên kết)

Liên kết ngoài

sửa