Cổng thông tin:Cơ Đốc giáo/Trích dẫn Kinh Thánh/Lưu trữ
Phúc âm Máccô 1,12-15
"Sau khi Đức Giêsu chịu phép rửa, Thần Khí liền đẩy Người vào hoang địa. Người ở trong hoang địa bốn mươi ngày, chịu Xa-tan cám dỗ, sống giữa loài dã thú, và có các thiên sứ hầu hạ Người. Sau khi ông Gio-an bị nộp, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa. Người nói: "Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng".
(Bản dịch của Nhóm Phiên dịch Các Giờ kinh Phụng vụ - Hội đồng Giám mục Việt Nam)
Tháng 2 năm 2013
sửaPhúc âm Máccô 1,19-24
Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo. Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: "Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ". Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ: Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là "Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta." Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.
(Bản dịch của Nhóm Phiên dịch Các Giờ kinh Phụng vụ - Hội đồng Giám mục Việt Nam)
Tháng 3 năm 2013
sửaCũng trong bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho môn đệ và nói : "Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy." Rồi Người cầm lấy chén, dâng lời tạ ơn, trao cho môn đệ và nói : "Tất cả anh em hãy uống chén này, vì đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra cho muôn người được tha tội. Thầy bảo cho anh em biết : từ nay, Thầy không còn uống thứ sản phẩm này của cây nho, cho đến ngày Thầy cùng anh em uống thứ rượu mới trong Nước của Cha Thầy."
(Bản dịch của Nhóm Phiên dịch Các Giờ kinh Phụng vụ - Hội đồng Giám mục Việt Nam)
Tháng 4 năm 2013
sửaTheo các sách phúc âm, Tiệc Ly là bữa ăn sau cùng Chúa Giê-xu chia sẻ với các môn đồ trước khi ngài chết. Tiệc Ly cũng là tiêu đề của nhiều tác phẩm hội họa, nổi tiếng nhất có lẽ là bức tranh của danh họa Leonardo da Vinci. Theo các học giả, bữa ăn là dịp kỷ niệm Lễ Vượt qua, cử hành vào tối thứ Năm trước khi Chúa Giê-xu chịu đóng đinh trên thập tự giá vào thứ Sáu. Quan điểm này dựa trên ký thuật của các sách Phúc âm Nhất lãm, nhưng theo ký thuật của Phúc âm John (Gioan hoặc Giăng), Tiệc Ly được tổ chức trước Lễ Vượt qua, như vậy Chúa Giê-xu trút hơi thở cuối cùng ngay vào thời điểm giết con chiên trong lễ Vượt qua (ký thuật này được chấp nhận bởi Chính Thống giáo). Một số tín hữu Cơ Đốc tin rằng, qua sự xem xét cẩn trọng các ký thuật của các sách phúc âm, thời điểm tổ chức bữa Tiệc Ly là vào thứ Ba, và Chúa Giê-xu chịu đóng đinh vào thứ Tư. Trong bữa Tiệc Ly, khi cầm bánh và rượu nho, Chúa Giê-xu bảo các môn đồ, "Hãy làm điều này để nhớ đến ta", (1 Cor 11.23-25). [ Đọc tiếp ]
Tháng 5 năm 2013
sửa- Bài ca sáng thế: công cuộc sáng tạo vũ trụ của Thiên Chúa.
“Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. Đất còn trống rỗng, chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Chúa bay lượn trên mặt nước.” (St 1,1-2) Thiên Chúa tạo ra ánh sáng và bóng tối tượng trưng cho ngày và đêm, cái “vòm” mà Ngài tạo ra để phân rẽ khối nước thì gọi là “trời”. Từ khối nước, ngài phân rẽ thành “đất” và “biển”; thực vật có mang hạt giống thì mọc trên khắp mặt đất. “Ngày thứ bảy, Thiên Chúa đã hoàn thành công việc Người làm. Khi làm xong mọi công việc của Người, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi” (St 2,2) [ Đọc tiếp ]
Tháng 6 năm 2013
sửa- Người nam và người nữ: loài người cai quản công trình sáng tạo của Thiên Chúa.
“Thiên Chúa phán: chúng ta sẽ làm ra con người theo hình ảnh của chúng ta…” (St 1,26). Thiên Chúa đặt con người trong Vườn Eden và cho phép ăn tất cả mọi loại trái cây trong đó, ngoại trừ cây biết điều thiện điều ác, “…vì ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi sẽ phải chết” (St 2,17). Thiên Chúa quyết định tạo ra cho con người một trợ tá, Ngài “…lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời…, hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế… Nhưng con người không tìm được cho mình một trợ tá tương xứng.” (St 2,19-20). Thế rồi, Thiên Chúa tạo ra người nữ từ cạnh sườn con người. “Con người và vợ mình, cả hai đều trần truồng mà không xấu hổ trước mặt nhau” (St 2,25). [ Đọc tiếp ]
Tháng 7 năm 2013
sửaPhúc âm Lu-ca 8: 22 - 25
Một ngày kia, Chúa Giê-xu xuống thuyền với các môn đồ và bảo:
"Chúng ta hãy qua bên kia hồ."
Vậy, họ chèo thuyền đi.
Trong khi họ đang chèo thuyền thì Ngài ngủ.
Một cơn bão nổi lên trên hồ, nước vào đầy thuyền,
họ đang gặp nguy hiểm.
Các môn đồ đến đánh thức Ngài và nói:
"Thầy ơi, Thầy ơi, chúng ta chết mất!"
Ngài thức dậy, quở gió và sóng,
chúng liền ngừng lại và yên lặng như tờ.
Ngài phán với các môn đồ:
"Đức tin các con ở đâu?"
Môn đồ sợ hãi và kinh ngạc hỏi nhau:
"Ngài là ai mà khiến cả gió lẫn nước cũng phải vâng lệnh Ngài?"
(Bản Hiệu đính 2010)
Tháng 8 năm 2013
sửaI Ti-mô-thê 3: 1 - 7
Đây là lời đáng tin cậy:
Nếu có người mong được làm giám mục,
người đó đã ước ao một điều cao đẹp.
Vậy, giám mục cần phải không chỗ trách được,
chỉ một chồng một vợ, tiết chế, sáng suốt, khả kính,
hiếu khách, có tài dạy dỗ, không thô bạo,
nhưng hòa nhã, không gây gỗ, và không tham tiền.
Người ấy phải khéo quản trị gia đình mình,
dạy dỗ con cái luôn biết thuận phục và lễ phép;
vì người nào không biết quản trị gia đình mình
thì làm sao chăm sóc Hội Thánh của Thiên Chúa được?
Tân tín hữu không được làm giám mục,
vì có thể do kiêu căng mà rơi vào án phạt dành cho ma quỷ.
Người làm giám mục còn phải được người ngoại đạo làm chứng tốt,
để khỏi rơi vào sự sỉ nhục và cạm bẫy của ma quỷ.
(Bản Hiệu Đính 2010)
Tháng 9 năm 2013
sửaPhúc âm Ma-thi-ơ 13: 44 - 50
Vương quốc thiên đàng ví như kho báu
chôn giấu trong đồng ruộng.
Một người kia tìm được thì giấu đi,
vui mừng đem bán mọi thứ mình có,
để mua đồng ruộng đó.
Vương quốc thiên đàng lại giống như một thương gia
đi tìm ngọc trai quý;
khi đã tìm được một viên ngọc trai quý hiếm,
người ấy liền đi bán mọi thứ mình có
để mua viên ngọc ấy.
Vương quốc thiên đàng cũng giống như một cái lưới thả xuống biển,
bắt đủ mọi thứ cá.
Khi lưới đầy,
người ta kéo lên bờ
rồi ngồi xuống chọn loại cá tốt cho vào rổ,
còn loại xấu thì vứt bỏ.
Đến ngày tận thế cũng vậy,
các thiên sứ sẽ đến,
tách biệt kẻ ác khỏi những người công chính,
và ném kẻ ác vào lò lửa;
ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.
(Bản Hiệu Đính 2010)
Tháng 10 năm 2013
sửaTháng 11 năm 2013
sửaTháng 12 năm 2013
sửaPhúc âm Ma-thi-ơ 1: 18 - 24
Sự giáng sinh của Chúa Giê-xu Cơ Đốc đã xảy ra như sau:
Ma-ri, mẹ Ngài, đã hứa hôn với Giô-sép,
nhưng trước khi chung sống với nhau thì nàng mang thai bởi Đức Thánh Linh
Giô-sép, chồng nàng là người công chính,
không muốn bêu xấu nàng nên định âm thầm từ hôn.
Đang khi Giô-sép đang ngẫm nghĩ về việc này
thì một thiên sứ của Chúa hiện đến với ông trong giấc chiêm bao và truyền rằng:
"Hỡi Giô-sép con dòng Đa-vít,
ngươi chớ ngại cưới Ma-ri làm vợ,
vì thai nàng đang mang đó là bởi Đức Thánh Linh.
Nàng sẽ sinh một con trai;
ngươi hãy đặt tên là Giê-xu,
vì chính con ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội."
Những việc này xảy ra để ứng nghiệm lời Chúa đã phán bởi nhà tiên tri:
"Nầy, một trinh nữ sẽ mang thai, và sinh một con trai,
Rồi người ta sẽ đặt tên con trai ấy là Em-ma-nu-ên,"
nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta.
Khi tỉnh giấc, Giô-sép thực hiện đúng như điều thiên sứ của Chúa đã truyền
và cưới Ma-ri làm vợ,
nhưng không ăn ở với nàng cho đến khi nàng sinh một con trai đặt tên là Giê-xu.
(Bản Hiệu Đính 2010)