Điệu công
trang định hướng Wikimedia
Điệu Công (chữ Hán: 悼公) là thụy hiệu của một số vị quân chủ hoặc đại thần trong lịch sử chế độ phong kiến ở khu vực Á Đông.
Danh sách
sửa- Đông Chu Vệ Điệu công Cơ Kiền/Thích, quân chủ 33 nước Vệ
- Đông Chu Vệ Điệu công Cơ Đản, quân chủ thứ 36 nước Vệ, có thụy hiệu khác là Hoài Công)
- Đông Chu Lỗ Điệu công
- Đông Chu Trịnh Điệu công
- Đông Chu Tần Điệu công
- Đông Chu Tấn Điệu công
- Đông Chu Tào Điệu công
- Đông Chu Tề Điệu công
- Đông Chu Tống Điệu công
- Đông Chu Yên Điệu công
- Đông Chu Hứa Điệu công
- Đông Chu Cam Điệu công
- Đông Chu Kỷ Điệu công
- Đông Chu Chu Điệu công
- Đông Chu Đằng Điệu công
- Tam Quốc Tào Ngụy Phong Điệu Công (truy phong, sau khi Tào Phi xưng đế nâng lên thành Điệu Vương, ít lâu sau thì cải thụy hiệu khác là Mẫn Vương)
- Tam Quốc Tào Ngụy Tế Dương Điệu công (trước kia từng làm Tế Dương Điệu hầu)
- Tam Quốc Tào Ngụy Mi Điệu công Tào Phạm (trước đó chỉ là Bình Thị Điệu Hầu hoặc Thành Vũ Điệu Hầu)
- Ngũ Hồ thập lục quốc Tiền Lương Kính Điệu công (có thụy hiệu khác là Xung công hoặc Xung Vương)
- Ngũ Hồ thập lục quốc Tiền Lương Tây Bình Điệu công (nhà Tấn tặng thụy hiệu, sau về hàng nhà Tiền Tần thì đổi gọi là Quy Nghĩa Điệu hầu)
- Bắc Tống Phù Lăng Điệu công (còn được biết đến với các danh hiệu như: Tề Điệu Vương, Ngụy Điệu Vương, Tần Điệu Vương và Phù Điệu Vương)
- Bắc Tống Tín Điệu Công Triệu Huyền Hữu (赵玄祐): còn gọi là Tín Điệu Hiến công, Chu Điệu Vương, Chu Điệu Hiến Vương hoặc Điệu Hiến thái tử)
- Thanh triều Phụ Quốc Điệu công (truy tặng, sau được truy tiến làm Dụ Điệu thân vương)